Archive for August, 2011


Cuộc sống

Bạn mong ước một cuộc sống như thế nào? Tôi  cũng không hiểu tôi mong muốn một cuộc sống như thế nào nữa.

Lớn lên như bao đứa trẻ khác, cũng có ước mơ, cũng có hoài bão. Nhưng hình như ước mơ vẫn chỉ là ước mơ. Mãi cho tới tận bây giờ mà tôi vẫn không biết cuộc sống mà tôi mong ước là gì?

Còn nhớ hồi bé, lúc đó còn chưa đi học. “Sau này con sẽ là bộ trưởng”. Chỉ biết thế thôi, còn lúc đấy có biết bộ nào đâu, cũng chẳng biết chức bộ trưởng nó to đến cỡ nào, chỉ là rất to mà thôi ;))

Lớn lên một chút, mong muốn được trở thành một người nổi tiếng, được mọi người ngưỡng mộ, được nhiều bạn gái thích, đi đâu cũng phải có con gái vây quay. Haizz!!! Ước mơ như thế đấy :)) =))

Đó là những năm cấp 2, tôi luôn có một tư tưởng: Làm thật nhiều bạn gái thích mình, nhưng mình không thích ai cả, thế mới thú vị. Có lẽ nhiều người nghe đến đây sẽ muốn đá cho tôi một phát :D. Nhưng quả thực, những năm cấp 2 của tôi đã diễn ra như vậy đó. Chẳng hề thích thực sự bất cứ một ai cả. Còn nếu thích vớ vẩn thì bạn gái nào chả thích. Tuy vậy, vẫn có một người làm tôi đã có cảm giác thích, Thảo, ở bên người đó mình cảm giác thích thích, và dĩ nhiên bạn ấy cũng thích mình. Được một tuần, tôi hết thích, hay đúng hơn là thấy mình đang đi ngược lại ước muốn của mình, còn thú thực, vẫn có một cảm giác gì đó. Tuy rằng người đó không xinh, tính tình như bà già, chẳng có gì là nổi bật, nhưng tôi đâu cần những thứ đó, chỉ cần cho mình cảm giác là được.

Những năm cấp 3, ước muốn sau khi học hết lớp 12 sẽ đi du học, tôi cũng chẳng biết đấy có phải là ước muốn của chính tôi hay không? Có lẽ đấy là ước muốn của bố mẹ tôi nhiều hơn. Cho đến năm lớp 12, tôi từ bỏ ý nghĩ đó :D.

Giờ đã gần hết 4 năm đại học, nhìn lại, thực sự mình muốn cuộc sống như thế nào?

Tôi đã từng muốn có một cuộc sống mà trong đó mình thật nổi bật, sôi nổi, thành đạt, giảu có, ai ai cũng phải biết tới.

Tôi cũng mong muốn có một cuộc sống nhẹ nhàng, trôi qua một cách êm đềm, không phải lo lắng, không phải suy nghĩ, không phải tranh giành trong dòng đời đầy biến động này.

2 ước muốn luôn mâu thuẫn, thật sự thì mình muốn gì đây?

Tôi từng nghĩ một cuộc sống êm đềm là thứ mình muốn nhiều hơn, nhưng, hình như cuộc sống đó lại quá nhàm chán với tôi. Tôi muốn nổi bật hơn, đó mới là ước muốn thật sự.

Tự dưng nhận thầy mình đã làm những việc vô nghĩa, mất thời gian một cách vô ích, trong khi mọi người thì đang tiến lên. Tự thấy mình thật kém cỏi, không giống với mình. Quyết định thay đổi, hay đúng hơn là trở lại với con người ngày xưa, một con người mà ai cũng biết đến. Tôi phải thành đạt hơn người khác, giảu có hơn người khác. Cuộc sống thật sự của tôi là phải bon chen ngoài kia, chứ không phải là trốn mãi trong căn phòng bé nhỏ này. PHẢI THÀNH CÔNG TRONG SỰ NGHIỆP TRƯỚC KHI NGHĨ TỚI MỘT CUỘC SỐNG ÊM ĐỀM.

Cuối cùng, mình cũng sẽ quay trở lại cuộc sống giản dị, êm đềm, không suy tư. Nhưng trước hết, phải làm được một cái gì khác biệt đã.

Chia tay

Hôm nay chia tay, mọi thứ như vỡ vụn ra trước mắt.

Buồn khó tả, có lẽ chẳng bao giờ mình tin sẽ có chuyện như này, nhưng nó là sự thật, ko còn là cơn ác mộng nữa.

Ko ngờ cuối cùng thì mình đã buông tay, mình đã không thực hiện được lời hứa. Thực sự, mình đã kiệt sức, cạn cả niềm tin, giờ thì chẳng còn gì nữa.

Có lúc lại thấy chả có chút cảm xúc nào, nhưng mình biết, đây chỉ là bắt đầu cho chuỗi ngày dài trước mắt, sẽ đau đớn hơn gấp bội

Mình đã sẵn sàng.

 

Tình yêu của tôi

Minh thích yêu, có lẽ là vậy. Nhưng không phải với nhiều người, mà với một người mà thôi.

Đơn giản, có thể nói mình luôn ước mơ có được một tình yêu thật đẹp, chỉ có 2 người và mãi mãi.

Ở đời, thứ gì ta luôn muốn có nhất thì ta không bao giờ có được.

Mình muốn có nó, nên khi yêu mình luôn cố găng hết mình, cho dù ban đầu mình có không yêu người ấy cho lắm, hoặc người ấy yêu mình hơn mình yêu người ấy rất nhiều, thì cuối cùng mình cũng sẽ điều khiển được bản thân yêu người ấy còn hơn cả người ấy yêu mình. Có thể có người nghĩ thế đâu phải là tình yêu, nhưng mình đã làm được đấy.

Yêu chỉ cần có một người để yêu thương mà thôi, và thế là sẽ giành trọn tình cảm cho người ấy, người để mình yêu thường.

Có lẽ chính vì thế mà mình thường chịu thiệt thòi. Vì nếu đã quyết định yêu ai, mình sẽ không bao giờ bỏ người ấy.

Những gì trải qua, có nên thay đổi hay không? Mình không muốn phải thay đổi cái đó vì bất kì ai cả, dù mình biết, người chịu thiệt vẫn luôn là mình nếu mình còn giữ cái suy nghĩ ấy.

Chẳng nhẽ mãi mãi mình vẫn không thể thực hiện được giấc mơ ấy ư, dù mình đã rất cố gắng 😦

1.Em yêu ! Khi anh thất nghiệp, em đã ở bên anh. Khi nhà anh cháy, em cũng đã ở bên anh. Bây giờ anh đang bệnh, em cũng ở cạnh anh. Em có biết anh nghĩ gì không? Anh nghĩ là ở gần em anh xui hết chỗ nói.Mùa World Cup này đừng tìm anh nhá … nhá !

2. Đêm nào anh cũng nghĩ đến em, và đó là lí do anh bật dậy kêu gào thảm thiết!

3. Anh phải công nhận một điều, em chính là người dẫn dắt anh đến với tôn giáo. Anh chưa bao giờ tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.

4. Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt. Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.

5. Trong bóng tối dày đặc, trông em y như một thiên thần vậy.

6. Những điều anh nói với em trước đây đều chân thành cả, nhưng điều mà anh sắp nói đây mới là chân thành hơn tất cả: Anh là thằng chuyên nói dối!

7. Em có biết không, hiện giờ anh không thể tìm ra được từ nào để diễn tả hết cảm xúc của anh đối với em, may ra thì chỉ có câu: Quỷ tha ma bắt em đi!

8. Em có nhớ khi anh cầu hôn em không? Anh thì luôn nhớ đến lúc đó và nghĩ rằng: Quái quỷ thật, không biết lúc đó mình đã nghĩ gì nữa!

9. Em yêu, có biết vì sao khi hôn em anh lại nhắm mắt không? Em soi gương thì hiểu chứ thắc mắc gì!

10. Anh luôn mong có được một người phụ nữ để thương yêu, chăm sóc, và sau khi gặp em, anh đã đổi ý.

11. Anh cảm thấy rất khốn khổ khi không có em bên cạnh. Mọi thứ vẫn tồi tề y như lúc em chưa ra đi vậy.

12. Em là người bạn rất tốt của anh, đến nỗi nều như chúng ta đi trên một chiếc thuyền sắp chìm mà chỉ có một chiếc áo phao, anh chắc chắn sẽ nhớ em lắm.

13. Khi em ra đi, anh cảm thấy mọi thứ thật tệ. Anh cầu xin em đừng quay lại làm cho mọi thứ tệ thêm.

14. Em thường mong khi chết sẽ được lên thiên đàng, vậy tốt nhất anh nên mong mình được xuống địa ngục thôi.

15. Cưng à, xin lỗi đã không tặng em con mèo như em thích, nhưng anh e là Hiệp hội bảo vệ động vật sẽ kiện em khi thấy em chăm sóc cho nó như cách em chăm sóc cho anh mất.

16. Em luôn nói là muốn mang lại hạnh phúc cho anh, vậy sao em còn ở đây ám ảnh anh mãi?

17. Đêm nào anh cũng mơ thấy em, có khi cả ban ngày nữa. Đó là lí do anh phải vào khoa thần kinh khám gấp.

18. Khi xa nhà anh vẫn luôn nghĩ đến em, vì anh đã được dạy là: Hãy biết nhớ đến đau khổ đã trải qua khi mình đã đạt đến hạnh phúc.

19. Em còn nhớ những ngày ta mới yêu nhau tuyệt vời như thế nào không? Thật tiếc là ta lại cưới nhau.

20. Em về quê thăm nhà – một khoảng thời gian tuyệt diệu làm sao!

21. Em à, hãy nhìn vào mắt anh và nghe anh hỏi đây: Mắt anh bị đỏ có phải không?

22. Anh say sưa, cờ bạc, anh xử tệ với em, thậm chí anh còn ngoại tình nữa, nhưng em vẫn không bỏ đi. Em quả là một người phụ nữ lì lợm, làm đủ cách vẫn không đuổi đi được.

23. Tuần trăng mật ở Hạ Long tuyệt quá. Nhưng giá mà không có em ở đó, sẽ còn tuyệt hơn nhiều.

24. Thú thật là anh nghĩ không ra ý đồ của thằng bạn anh khi nó khen em đẹp trước mặt cả hai chúng ta. Không biết là nó định mượn tiền em hay là tính xỏ lá anh nữa.

25. Không cần phải buồn vì con mèo lỡ ăn mất cái bánh em làm cho anh đâu em à, bọn mèo có sức đề kháng rất tốt mà.

26. Người ta nói nhìn mặt mẹ vợ thì biết được mặt vợ sau này, nhưng anh lại không ngờ là càng lúc em lại càng mau giống… bà ngoại em.

27.Trên bàn làm việc, anh luôn đặt hình của em. Để mỗi khi nhìn vào đó anh lại có thêm động lực làm việc, bởi vì ” vấn đề nan giải như này mình còn giải quyết được huống chi việc khác”