Latest Entries »

Nhân chuyện Ủy ban chứng khoán Mỹ (SEC) cáo buộc Goldman Sachs gian lận trong các hợp đồng CDO với khách hàng thì chúng ta dành thời gian để xem CDO là gì?

TheDeal giải thích quá trình hình thành các sản phẩm tài chính trị giá hàng ngàn tỷ chỉ từ hơn sáu trăm tỷ các khoản vay bất động sản dưới chuẩn:

Bắt đầu từ những công ty cho vay bất động sản trực tiếp (mortgage originators), người dân đi vay mua nhà được phân loại thành dưới chuẩn (subprime), cận chuẩn (Alt-A), chuẩn (prime), và được nhà nước bảo đảm (ví dụ được Fannie Mae hay Freddie Mac bảo đảm). Trong số này, các khoản vay dưới chuẩn (subprime) chỉ chiếm 600 tỷ trong tổng số gần 10 ngàn tỷ tín dụng bất động sản dân dụng trực tiếp. Từ tổng số tín dụng này, các công ty tài chính “chứng khoán hóa” (securitize) khoảng 1200 tỷ thành một loại công cụ tài chính có thể mua bán được gọi là RMBS (residential mortgage backed securities). Các nhà đầu tư khi mua RMBS sẽ được bảo đảm và trả lãi bằng chính nguồn thu từ các khoản cho vay mua nhà ở nói trên. Như vậy, đến lúc này mức độ rủi ro cũng chỉ nằm trong phạm vi 600 tỷ nếu toàn bộ các khoản vay thế chấp dưới chuẩn bị mất giá trị hoàn toàn.

Số RMBS này được gộp với các loại chứng khoán tín dụng khác như cho vay bất động sản thương mại, vay thẻ tín dụng, vay mua xe hơi, vay tiền học đại học, để trở thành một loại chứng khoán có tài sản thế chấp nói chung ABS (asset backed securities). Từ đây, các công ty tài chính chế tạo ra một loại công cụ tài chính mới gọi là CDO (collateralized debt obligations) bằng cách kết hợp các ABS vào thành các danh mục rồi chia nhỏ các danh mục này theo các mức độ rủi ro từ thấp đến cao: senior, mezzanine and equity. Ví dụ, người ta bỏ 100 ABS có nguồn gốc từ các khoản vay thế chấp dưới chuẩn, vay thẻ tín dụng, vay mua xe hơi v.v. vào một danh mục. Sau đó người ta bán 100 CDO được đảm bảo bằng danh mục này và phân thành 3 nhóm. Nhóm CDO đầu tiên có mức độ rủi ro thấp nhất sẽ có giá cao nhất và cổ tức thấp nhất (senior), sau đó đến nhóm CDO thứ hai (mezzanine), và cuối cùng là CDO thuộc hạng equity có rủi ro cao nhất và giá thấp nhất.

Nhà đầu tư mua CDO không còn biết đằng sau cái CDO mình nắm giữ là tài sản gì thực sự và ai là người nợ tiền mình, họ chỉ biết nếu một phần danh mục tạo ra CDO của mình bị mất giá (ví dụ người đi vay thế chấp không trả được nợ) thì sẽ có bao nhiêu CDO khác cũng xuất phát từ danh mục đó chịu lỗ trước khi đến lượt mình bị ảnh hưởng. Trong ví dụ trên, nếu nhà đầu tư giữ senior CDO thì chỉ sau khi những người nắm giữ equity và mezzanine CDO bị lỗ thì mới đến lượt mình chịu thiệt hại. Có hai điểm cần lưu ý ở đây.

Thứ nhất, mức độ rủi ro tương đối của các nhóm CDO trong một danh mục hoàn toàn là kết quả tính toán trên lý thuyết của các công ty tài chính phát hành CDO dự vào số liệu thống kê của các ABS trong danh mục. Việc tính toán dựa trên nhiều giả định và phụ thuộc vào mô hình rủi ro các nhà phân tích sử dụng. Hai danh mục của 2 công ty khác nhau, mặc dù có thể có thành phần ABS giống hệt nhau nhưng hoàn toàn có thể có cấu trúc CDO khác nhau. Ví dụ danh mục 1 tạo ra 20% senior CDO, 50% mezzanine, 30% equity, trong khi danh mục 2 có thể là 30%/60%/10%. Tất nhiên giá và cổ tức của từng loại CDO này sẽ khác nhau.

Thứ hai, về nguyên tắc bản thân giá của CDO có cùng mức độ rủi ro nếu do hai công ty tài chính khác nhau phat hành cũng có thể khác nhau tùy thuộc vào uy tín của công ty phát hành. Tuy nhiên các nhà phát hành CDO có thể “đánh bóng” CDO của mình bằng cách mua bảo hiểm cho các ABS cấu thành danh mục từ các công ty bảo hiểm uy tín (đây là một trong nhiều hình thức credit enhancement của các công ty phát hành CDS). Nếu công ty bảo hiểm có credit rating cao (ví dụ AAA) thì các ABS vào kéo theo là CDO cũng sẽ có credit rating cao, tất nhiên sẽ bán được giá hơn. Những công ty bảo hiểm lớn trong thị trường này là MBIA, Ambac, và tất nhiên là AIG.

Một hình thức bảo hiểm tuyệt vời cho CDO đã được phát minh ra trước đó khá lâu: Credit Default Swap (CDS ) tạm dịch là hợp đồng hoán đổi khả năng vỡ nợ tín dụng. Trước đó CDS được dùng để bảo hiểm cho trái phiếu, nghĩa là khi các nhà đầu tư mua trái phiếu họ có thể bảo hiểm cho việc nhà phát hành trái phiếu bị phá sản bằng cách mua CDS cho trái phiếu đó. Nếu nhà phát hành trái phiếu bị phá sản, người bán CDS sẽ có trách nhiệm bồi thường đúng mệnh giá của trái phiếu cho người mua CDS. Khi CDO phát triển, lúc đầu CDS cũng phát triển theo như một công cụ phòng ngừa rủi ro cho đến khi người ta phát hiện ra một đặc tính “tuyệt vời” của CDS.

Tạm thời quay lại với CDO, nhớ lại CDO là cổ phần hoặc cổ phiếu từ một danh mục bao gồm các loại ABS. Đến một lúc nào đó nhu cầu CDO trở nên quá lớn vì ai cũng nghĩ rằng đây là một hình thức đầu tư tốt ít rủi ro. Nhưng ABS thì có hạn dù các ngân hàng và các mortgage brokers đã tìm mọi cách để người Mỹ trở thành “con nợ” (subprime chẳng hạn) để tăng lượng ABS. Thế là người ta quyết định thay ABS trong các danh mục để tạo ra CDO bằng chính các CDO, nghĩa là CDO của CDO. Rồi sau đó là CDO của CDO của CDO. Những loại CDO được xây dựng từ các danh mục cấu thành từ các CDO khác này gọi là sythetic CDO, để phân biệt với cash CDO là các CDO truyền thống cấu thành từ ABS.

Nhưng phát hành CDO theo hướng này cũng chỉ có giới hạn, một phần vì càng chồng CDO lên nhau khả năng đánh giá rủi ro càng khó, phần khác vì phí hoa hồng càng ngày càng ngốn dần vào cổ tức của CDO làm cho nó bớt hấp dẫn. Thế là người ta đi tìm một loại công cụ tài chính khác để thay thế ABS và CDO cho các danh mục CDO mới, và CDS bỗng trở thành một ứng cử viên rất thích hợp. Nhớ lại CDS bản chất là một hợp đồng bảo hiểm rủi ro cho một công cụ tài chính, nghĩa là rủi ro khi nhà phát hành công cụ đó bị phá sản. Tuy nhiên đặc điểm tuyệt vời của CDS là nó hoàn toàn không bị quản lý bởi bất kỳ cơ quan chức năng nào cho nên ai cũng có thể bán sản phẩm này, nghĩa là bảo hiểm cho một tài sản nào đó mà không cần phải tuân thủ theo những qui định ngặt nghèo của ngành bảo hiểm. Thêm vào đó, ai cũng có thể mua CDS mà không cần thiết phải sở hữu tài sản cần bảo hiểm. Điều này giúp cho các bên tham gia vào thị trường CDS có thể dùng đòn bảy tài chính lên đến vô hạn.

Nói rõ thêm về vấn đề đòn bảy tài chính. Theo như trong sơ đồ bên dưới, tổng cộng giá trị ước lượng của thị trường CDS là $62 nghìn tỷ (nhiều hơn GDP toàn thế giới) trong khi giá trị ròng chỉ là $2 nghìn tỷ. Điều này có nghĩa là cho $1 tài sản có thật, có 31 người đã mua hợp đồng bảo hiểm cho $1 đó. Nếu rủi ro xảy ra đối với tài sản được bảo hiểm thì người bán bảo hiểm phải trả trung bình $32 cho $1 giá trị tài sản. Tại sao họ lại liều lĩnh như vậy? Đơn giản vì cách đây chỉ 1 năm (bài viết này được viết năm 2008) thị trường cho rằng xác suất Lehman Brothers phá sản gần như bằng không. Bởi vậy nếu một công ty, AIG chẳng hạn bán bảo hiểm cho 31 công ty khác đảm bảo $1 tỷ Lehman trái phiếu thì AIG có thể thu về 31 lần số phí bảo hiểm thông thường cho $1 tỷ trái phiếu đó, tương đương 50-60 điểm. Nhưng AIG sẽ không giữ 31 hợp đồng bảo hiểm đó mà gom chúng lại vào một danh mục và biến chúng thành CDO để bán lại. Đây cũng là một loại synthetic CDO.

Số CDS vì vậy tăng vượt bực trong hai năm 2006-2007 trong khi cash CDO bắt đầu tăng chậm lại. Không một ai nhận thấy mối nguy hiểm tiềm tàng từ thị trường CDS, cho đến khi Bear Stearns trên bờ phá sản. Cho đến thời điểm này, nhiều người vẫn cho rằng mặc dù giá trị ước lượng của thị trường CDS lớn nhưng hầu hết các CDS đã đều được net out, nghĩa là một nhà đầu tư thường vừa long (mua) vừa short (bán) một loại CDS tùy thuộc vào đánh giá rủi ro của công cụ tài chính được bảo hiểm. Cho nên nhà đầu tư đó về lý thuyết không bị tính vào giá trị ước tính mà chỉ là giá trị ròng và một ít lời/lỗ nhỏ của phí bảo hiểm. Nhưng khi Bear Stearns sắp phá sản thì người ta chợt nhận ra rằng toàn bộ thị trường CDS là một mạng lưới chằng chịt. Nếu một mắt xích trong đó đổ vỡ thì tất cả các mắt xích sau nó cũng có nguy cơ đổ vỡ tiếp theo vì lúc này mọi người bị tính giá trị ước tính chứ không phải còn nằm trong giá trị ròng nữa. Và Bear Stearns là một mắt xích quan trọng trong thị trường này.

Sau khi Fed giải cứu cho Bear Stearns, thực chất là làm chậm lại cái chết của công ty này, nhiều người gióng lên cảnh báo về sự nguy hiểm của thị trường CDS. Thống đốc bang New York cũng đã tuyên bố sẽ quản lý thị trường này và kêu gọi SEC và các cơ quan khác nhảy vào. Tuy nhiên chưa một hành động chính thức nào được thực hiện thì AIG sụp đổ. Trước đó mấy ngày, Fed đã quyết định không cứu Lehman vì cho rằng Lehman không có vai trò quan trọng trong thị trường CDS. Tuy nhiên sự sụp đổ của Lehman và sự ra đi của Merrill cộng với ảnh hưởng của bão Ike đã là cọng rơm cuối cùng làm sụp lưng con lạc đà AIG, và Fed không thể không cứu AIG, một cái nút có thể nói là quan trọng bậc nhất trong thị trường CDS.

Những ngày này, thị trường đang nín thở chờ xem các CDS tồn đọng của Lehman sẽ được giải quyết thế nào, rồi sau đó là Wamu. Nhưng nên nhớ là Lehman chỉ có $400 tỷ tional value (giá trị ước tính) trên tổng số $62 nghìn tỷ. Giả sử số CDS của Lehman được giải quyết ổn thỏa thì vẫn còn đâu đó những quả bom nguyên tử chưa được tháo ngòi. Có lẽ Bernanke & Co. sẽ phải có những quyết định anti-market nữa để cứu nguy nền kinh tế Mỹ và cả thế giới.

Protected: Ngày 9/9/2010

This content is password protected. To view it please enter your password below:

Ngày 2/9/2010

Vậy là đã đi học được 1 tháng rồi. Niềm vui chỉ đến với mình tuần đầu tiên đi học. Hôm nay lại là một kì nghỉ cuối tuần, cảm giác như đã lâu lắm rồi, ko cuối tuần nào mình thấy thoải mái cả. Và cũng có lẽ, đã 1 tháng rồi, ko ngày nào mình có cảm giác thanh thản, ko phải lo nghĩ cả.

Ngày qua ngày, một cảm giác khó chịu xâm chiếm trong tầm hồn, nhiều ý nghĩ trái ngược, đan xen. Đến khi nào chuỗi ngày này mới kết thúc?

Mình muốn thoát ra, mình muốn trở về như con người trước đây, nhưng mình cũng ko muốn mất người ấy, mâu thuẫn, chẳng biết phải làm gì cho đúng.

Ngày ngày đến trường, nửa muốn gặp, nửa không muốn gặp. Gặp khó chịu, mà không gặp cũng khó chịu. Rồi lại chán nản, lại thoát ra, lại chui vào, một cái vòng tròn không có điểm đầu, điểm cuối.

Khi mình đã muốn làm cái gì, mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc, dù phải lao vào sứt đầu, mẻ chán, dù biết không thể làm được thì mình vẫn cứ làm, từ bé đã vậy rồi, làm sao mà thay đổi đươc. Chẳng biết đó là tính tốt hay tính xấu nữa.

Mình làm cho người khác cảm thấy khó chịu, thì chính mình cũng khó chịu không kém. Nhiều lúc tự hỏi mình có còn không?  Nhiều lúc đã hết rồi, chỉ còn lai sự quen thuộc mà thôi. Nhưng không hẳn vậy, uh, thì vẫn còn. Mình có yêu không? Có. Thế mà trước đây có lúc mình đã nghĩ mình không yêu người ấy, nhưng mà, có lẽ mình yêu thật.

Thế thì bây giờ phải làm gì đây? 2/9 mà thấy tâm trạng chán nản. Có lẽ đến lúc phải vui lên rồi. Không bỏ cuộc, nhưng cũng không thể chán nản thế này mãi được. Mình tin mọi thứ đều do con người mà thôi. Nếu ta cố gắng, nhất định có lúc ta sẽ đạt được. Mình cũng tin vào tình yêu của mình.

Rồi, đến lúc dừng viết thôi :). “Đợi chờ là hạnh phúc”, có người đã nói vời mình câu đấy. Vậy thì chờ đợi vậy, em nhá 🙂

Cuộc sống

Bạn mong ước một cuộc sống như thế nào? Tôi  cũng không hiểu tôi mong muốn một cuộc sống như thế nào nữa.

Lớn lên như bao đứa trẻ khác, cũng có ước mơ, cũng có hoài bão. Nhưng hình như ước mơ vẫn chỉ là ước mơ. Mãi cho tới tận bây giờ mà tôi vẫn không biết cuộc sống mà tôi mong ước là gì?

Còn nhớ hồi bé, lúc đó còn chưa đi học. “Sau này con sẽ là bộ trưởng”. Chỉ biết thế thôi, còn lúc đấy có biết bộ nào đâu, cũng chẳng biết chức bộ trưởng nó to đến cỡ nào, chỉ là rất to mà thôi ;))

Lớn lên một chút, mong muốn được trở thành một người nổi tiếng, được mọi người ngưỡng mộ, được nhiều bạn gái thích, đi đâu cũng phải có con gái vây quay. Haizz!!! Ước mơ như thế đấy :)) =))

Đó là những năm cấp 2, tôi luôn có một tư tưởng: Làm thật nhiều bạn gái thích mình, nhưng mình không thích ai cả, thế mới thú vị. Có lẽ nhiều người nghe đến đây sẽ muốn đá cho tôi một phát :D. Nhưng quả thực, những năm cấp 2 của tôi đã diễn ra như vậy đó. Chẳng hề thích thực sự bất cứ một ai cả. Còn nếu thích vớ vẩn thì bạn gái nào chả thích. Tuy vậy, vẫn có một người làm tôi đã có cảm giác thích, Thảo, ở bên người đó mình cảm giác thích thích, và dĩ nhiên bạn ấy cũng thích mình. Được một tuần, tôi hết thích, hay đúng hơn là thấy mình đang đi ngược lại ước muốn của mình, còn thú thực, vẫn có một cảm giác gì đó. Tuy rằng người đó không xinh, tính tình như bà già, chẳng có gì là nổi bật, nhưng tôi đâu cần những thứ đó, chỉ cần cho mình cảm giác là được.

Những năm cấp 3, ước muốn sau khi học hết lớp 12 sẽ đi du học, tôi cũng chẳng biết đấy có phải là ước muốn của chính tôi hay không? Có lẽ đấy là ước muốn của bố mẹ tôi nhiều hơn. Cho đến năm lớp 12, tôi từ bỏ ý nghĩ đó :D.

Giờ đã gần hết 4 năm đại học, nhìn lại, thực sự mình muốn cuộc sống như thế nào?

Tôi đã từng muốn có một cuộc sống mà trong đó mình thật nổi bật, sôi nổi, thành đạt, giảu có, ai ai cũng phải biết tới.

Tôi cũng mong muốn có một cuộc sống nhẹ nhàng, trôi qua một cách êm đềm, không phải lo lắng, không phải suy nghĩ, không phải tranh giành trong dòng đời đầy biến động này.

2 ước muốn luôn mâu thuẫn, thật sự thì mình muốn gì đây?

Tôi từng nghĩ một cuộc sống êm đềm là thứ mình muốn nhiều hơn, nhưng, hình như cuộc sống đó lại quá nhàm chán với tôi. Tôi muốn nổi bật hơn, đó mới là ước muốn thật sự.

Tự dưng nhận thầy mình đã làm những việc vô nghĩa, mất thời gian một cách vô ích, trong khi mọi người thì đang tiến lên. Tự thấy mình thật kém cỏi, không giống với mình. Quyết định thay đổi, hay đúng hơn là trở lại với con người ngày xưa, một con người mà ai cũng biết đến. Tôi phải thành đạt hơn người khác, giảu có hơn người khác. Cuộc sống thật sự của tôi là phải bon chen ngoài kia, chứ không phải là trốn mãi trong căn phòng bé nhỏ này. PHẢI THÀNH CÔNG TRONG SỰ NGHIỆP TRƯỚC KHI NGHĨ TỚI MỘT CUỘC SỐNG ÊM ĐỀM.

Cuối cùng, mình cũng sẽ quay trở lại cuộc sống giản dị, êm đềm, không suy tư. Nhưng trước hết, phải làm được một cái gì khác biệt đã.

Chia tay

Hôm nay chia tay, mọi thứ như vỡ vụn ra trước mắt.

Buồn khó tả, có lẽ chẳng bao giờ mình tin sẽ có chuyện như này, nhưng nó là sự thật, ko còn là cơn ác mộng nữa.

Ko ngờ cuối cùng thì mình đã buông tay, mình đã không thực hiện được lời hứa. Thực sự, mình đã kiệt sức, cạn cả niềm tin, giờ thì chẳng còn gì nữa.

Có lúc lại thấy chả có chút cảm xúc nào, nhưng mình biết, đây chỉ là bắt đầu cho chuỗi ngày dài trước mắt, sẽ đau đớn hơn gấp bội

Mình đã sẵn sàng.

 

Tình yêu của tôi

Minh thích yêu, có lẽ là vậy. Nhưng không phải với nhiều người, mà với một người mà thôi.

Đơn giản, có thể nói mình luôn ước mơ có được một tình yêu thật đẹp, chỉ có 2 người và mãi mãi.

Ở đời, thứ gì ta luôn muốn có nhất thì ta không bao giờ có được.

Mình muốn có nó, nên khi yêu mình luôn cố găng hết mình, cho dù ban đầu mình có không yêu người ấy cho lắm, hoặc người ấy yêu mình hơn mình yêu người ấy rất nhiều, thì cuối cùng mình cũng sẽ điều khiển được bản thân yêu người ấy còn hơn cả người ấy yêu mình. Có thể có người nghĩ thế đâu phải là tình yêu, nhưng mình đã làm được đấy.

Yêu chỉ cần có một người để yêu thương mà thôi, và thế là sẽ giành trọn tình cảm cho người ấy, người để mình yêu thường.

Có lẽ chính vì thế mà mình thường chịu thiệt thòi. Vì nếu đã quyết định yêu ai, mình sẽ không bao giờ bỏ người ấy.

Những gì trải qua, có nên thay đổi hay không? Mình không muốn phải thay đổi cái đó vì bất kì ai cả, dù mình biết, người chịu thiệt vẫn luôn là mình nếu mình còn giữ cái suy nghĩ ấy.

Chẳng nhẽ mãi mãi mình vẫn không thể thực hiện được giấc mơ ấy ư, dù mình đã rất cố gắng 😦

1.Em yêu ! Khi anh thất nghiệp, em đã ở bên anh. Khi nhà anh cháy, em cũng đã ở bên anh. Bây giờ anh đang bệnh, em cũng ở cạnh anh. Em có biết anh nghĩ gì không? Anh nghĩ là ở gần em anh xui hết chỗ nói.Mùa World Cup này đừng tìm anh nhá … nhá !

2. Đêm nào anh cũng nghĩ đến em, và đó là lí do anh bật dậy kêu gào thảm thiết!

3. Anh phải công nhận một điều, em chính là người dẫn dắt anh đến với tôn giáo. Anh chưa bao giờ tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.

4. Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt. Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.

5. Trong bóng tối dày đặc, trông em y như một thiên thần vậy.

6. Những điều anh nói với em trước đây đều chân thành cả, nhưng điều mà anh sắp nói đây mới là chân thành hơn tất cả: Anh là thằng chuyên nói dối!

7. Em có biết không, hiện giờ anh không thể tìm ra được từ nào để diễn tả hết cảm xúc của anh đối với em, may ra thì chỉ có câu: Quỷ tha ma bắt em đi!

8. Em có nhớ khi anh cầu hôn em không? Anh thì luôn nhớ đến lúc đó và nghĩ rằng: Quái quỷ thật, không biết lúc đó mình đã nghĩ gì nữa!

9. Em yêu, có biết vì sao khi hôn em anh lại nhắm mắt không? Em soi gương thì hiểu chứ thắc mắc gì!

10. Anh luôn mong có được một người phụ nữ để thương yêu, chăm sóc, và sau khi gặp em, anh đã đổi ý.

11. Anh cảm thấy rất khốn khổ khi không có em bên cạnh. Mọi thứ vẫn tồi tề y như lúc em chưa ra đi vậy.

12. Em là người bạn rất tốt của anh, đến nỗi nều như chúng ta đi trên một chiếc thuyền sắp chìm mà chỉ có một chiếc áo phao, anh chắc chắn sẽ nhớ em lắm.

13. Khi em ra đi, anh cảm thấy mọi thứ thật tệ. Anh cầu xin em đừng quay lại làm cho mọi thứ tệ thêm.

14. Em thường mong khi chết sẽ được lên thiên đàng, vậy tốt nhất anh nên mong mình được xuống địa ngục thôi.

15. Cưng à, xin lỗi đã không tặng em con mèo như em thích, nhưng anh e là Hiệp hội bảo vệ động vật sẽ kiện em khi thấy em chăm sóc cho nó như cách em chăm sóc cho anh mất.

16. Em luôn nói là muốn mang lại hạnh phúc cho anh, vậy sao em còn ở đây ám ảnh anh mãi?

17. Đêm nào anh cũng mơ thấy em, có khi cả ban ngày nữa. Đó là lí do anh phải vào khoa thần kinh khám gấp.

18. Khi xa nhà anh vẫn luôn nghĩ đến em, vì anh đã được dạy là: Hãy biết nhớ đến đau khổ đã trải qua khi mình đã đạt đến hạnh phúc.

19. Em còn nhớ những ngày ta mới yêu nhau tuyệt vời như thế nào không? Thật tiếc là ta lại cưới nhau.

20. Em về quê thăm nhà – một khoảng thời gian tuyệt diệu làm sao!

21. Em à, hãy nhìn vào mắt anh và nghe anh hỏi đây: Mắt anh bị đỏ có phải không?

22. Anh say sưa, cờ bạc, anh xử tệ với em, thậm chí anh còn ngoại tình nữa, nhưng em vẫn không bỏ đi. Em quả là một người phụ nữ lì lợm, làm đủ cách vẫn không đuổi đi được.

23. Tuần trăng mật ở Hạ Long tuyệt quá. Nhưng giá mà không có em ở đó, sẽ còn tuyệt hơn nhiều.

24. Thú thật là anh nghĩ không ra ý đồ của thằng bạn anh khi nó khen em đẹp trước mặt cả hai chúng ta. Không biết là nó định mượn tiền em hay là tính xỏ lá anh nữa.

25. Không cần phải buồn vì con mèo lỡ ăn mất cái bánh em làm cho anh đâu em à, bọn mèo có sức đề kháng rất tốt mà.

26. Người ta nói nhìn mặt mẹ vợ thì biết được mặt vợ sau này, nhưng anh lại không ngờ là càng lúc em lại càng mau giống… bà ngoại em.

27.Trên bàn làm việc, anh luôn đặt hình của em. Để mỗi khi nhìn vào đó anh lại có thêm động lực làm việc, bởi vì ” vấn đề nan giải như này mình còn giải quyết được huống chi việc khác”

Nguồn: http://vozforums.com/showthread.php?t=1888462

Chương 1

 

tình đầu của em..

ngày lớp 12, em vẫn hồn nhiên, vẫn ngây thơ lắm chỉ biết chơi điện tử, thi thoảng bỏ học đánh bia hay ra chè xít với đám bạn ở lớp, nào có nghĩ yêu như thế nào đâu rồi đột nhiên..
sáng hôm ấy nếu như em không gặp bé, người làm em đứng ngây ngô cả chục phút, thẫn thờ tay giữ xe đạp, mắt đờ đẫn nhìn theo.. phải đến khi thằng bạn thân mua xôi ăn sáng xong, ra vỗ thẳng vào người mới tỉnh .. và từ đó em bắt đầu để ý tới bé

em vừa chia tay người yêu.. em muốn chia sẻ với các thím, mái nhà voz mà em đã gắn bó gần năm nay ( cả thời gian chưa reg nick và nick cũ bị kia ) một vài lời.. mong các thím

đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ của trường, chả phải vì học kém, mà vì nghịch có phong trào và nghịch không hết trò.. chẳng vui vẻ gì khi kể ra nhưng đấy là sự thật và mọi người trong trường nhìn lớp em không khác gì cái gai trong mắt cả.. đánh nhau, phá của công, bỏ học, trêu thầy cô, thậm chí là đi thi bạn lớp khác không nhắc bài thế là về bị bọn lớp em quây hội đồng đánh rồi lên phòng giám thị ngồi cả đám .. khuyết điểm là thế, nhưng ngược lại, mỗi khi 26/3 hay 20/11, văn nghệ lớp em luôn đứng top đầu.. không phải có gì quá đặc sắc, nhưng e phải kể rằng lớp em có khoảng 7,8 người thuộc top ưa nhìn nhất trong trường, và đặc biệt hát rất hay.. ngày đấy rap mới thịnh hành, chưa phổ biến như bih.. lớp em có 2 thằng hát rap rất hay và cả biết bit-bot( e k biết viết ntn @@ ) nên thằng nào hát rap hay bit-bot được hâm mộ lắm chính vì dễ nhìn và hát hay nên mấy thằng ( trong đó có em ) được để ý phết

hôm đấy e vừa lên lớp thì chúng nó nhao nhao : ” ahhhhhh!! đm thằng này hôm này hôm nay có gái viết thư ( xin lỗi ngày em học di động mới bắt đàu có- e không ở hn hay sg nhé, tỉnh lẻ -> viết thư là chủ yếu ) e cũng shock ra là 1 con bé cá sấu lớp nọ nó làm quen với em.. nhưng điều làm em chú ý là nó cùng lớp với bé mà từng làm e đứng thẫn thờ ngoài cổng trường

làm quen thì đơn giản.. e không nói lại gì cả, cũng thỉnh thoảng gặp dưới sân trường thì cười chào phát thôi rồi con cá sấu đó nó kể cho đám bạn nó nghe về em và trong dám bạn nó thì có tình đàu của em
được hơn tuần, thì 1 thằng lớp e bất ngờ cưa đổ 1 con bé lớp đó cũng chả liên quan đến mình, nếu như mấy hôm sau thằng này bảo em:: hnay là sinh nhật người yêu tao, nó bảo cả mày đến.. vì có mấy đứa bạn nó muốn gặp .. tất nhiên là em không từ chối rồi, vì con cá sấu e chưa nghĩ nó ảnh hưởng gì đến em. mụ đích của em là bé cơ

Chương 2

View full article »

Marketing on Facebook

Cái tiêu đề nghe kêu thật đấy, nhưng nó chỉ là một trong một số việc mà mình làm những ngày này thôi.

Ah, trước hết noi về cái tiêu đề đã. Nếu như ai thường xuyên theo dõi FB thì sẽ biết việc hàng ngày mình đều post lên một clip của “Sẻ chia khoảnh khắc”. Đó là công việc mà mình phải làm trong khoảng 2 tuần này.  Mọi chuyện cũng tình cờ và khá là bất ngờ. Marketing trên FB, nhưng mọi chuyện lại bắt nguồn từ Google plus, nghe thú vị phải không.

Mình còn nhớ cách đây khoảng 2 tuần, đang lang thang trên G+, thực ra là đọc cái stream thôi (mình add nhiêu người quá nên stream trôi dữ dội lắm). Tình cờ mình đọc được một status nói về việc kiếm tiền qua mạng, dành cho những ai FB có từ 1000 friends trở lên. Nghe qua đã biết công việc chắc là spam trên FB rồi. Vào FB mình, sáng hôm đấy có đúng 1001 friends mới lạ chứ. Thế là mình đưa link FB cho người ta. Chiều tối hôm đấy thì nhận được message trong FB bảo mình về công việc.  Cụ tỉ như sau (mình copy nguyên văn nhá ;)) đỡ phải đánh 😀

Chào bạn

Mình đang làm cho một agency về online marketing, hiện bên mình đang cần tuyển người làm tại nhà:

Điều kiện 1 FBker: có danh sách friend >1000

Công việc của 1 Facebooker:

– Mỗi ngày post lên Facebook của mình 1 link video clip Youtube của chương trình (1 tuần 5 clip) dự thi trên http://youtube.com/user/sechiakhoanhkhac

– Thu hút 5 ít nhất 5 comment mỗi link (sẽ hỗ trợ comment)

– Invite (1 lần) tất cả friend trong friendlist vào event page sau:http://www.facebook.com/event.php?eid=216108648428225

– Thời gian từ đây đến 31/08

Ngân sách dự tính: 600.000VND/người

Làm luôn chứ tội gì không làm nhỉ :D, đằng nào mình cũng chẳng mất gì, nhận được tiền thì tốt, ko nhận được thì thôi ;)). Mình được add vào một group, ở đó có những người giống mình và không giống mình ;)). Không giống mình vì người ta trong ban tổ chức :D. Mọi người trong group comment lẫn nhau cho đủ 5 comments.

Mình phận vào sau, sau đến nửa tháng liền nên comment cho mọi người nhiệt tình lắm, mọi người cũng comment lại cho mình, nhưng không nhiệt tình bằng ;)). Có lẽ không khí cũng trầm lắng đi rồi thì phải :D. Post clip lên thì vào thời gian linh tinh, lúc thì sáng, lúc thì tối. lúc thì giữa trưa. Cư có ai post clip hoặc comment là Fb lại báo về Gmail cho mình, thế nên cũng tiền, mình luôn là người đầu tiên comment. Đấy là hồi đầu thôi, giờ cũng chán, để nhiều nhiều comment một thế ;)). Chắc mọi người ai cũng giống mình. Còn hơn 1 tháng nữa cơ ;).

Dạo này mình cũng đang phải làm báo cáo thực tập. Vừa viết vừa chơi nên mãi chả xong ;)). Số liệu, nội dung mình tự bịa hoàn toàn, chắc có mỗi tên công ty và một số thông tin về công ty là thật. Ai bảo không lấy được số liệu cơ, đành phải làm thế chứ biết làm thế nào. Về tầm nhìn và triết lý kinh doanh thì mình lấy của công ty ECOPRO. khổ nỗi phần số liệu bịa ra đâu có dễ. Mình đã tính từ đầu là sẽ tìm một công ty nào đấy tương tự. lấy luôn báo cáo tài chính của nó để làm. Nhưng nghĩ đến việc tìm cũng nản, thành ra viết cứ khó khắn kiểu gì ấy. Sáng nay mình vào cafef.vn, tìm báo cáo tài chính của một số công ty, cuối cùng cũng tìm ra một công ty ứng ý ;)), về dịch vụ tin học, thôi, dùng tạm vậy. Công ty này là công nghệ tin học HPT, doanh thu cũng khá kinh khủng. Ko biết thầy có phát hiện ra không? ;)) (thầy chỉ phát hiện ra khi đọc wordpress của mình thôi :))).

Khi nào chán thì lại lên Game TV xem AOE, ko có thì mình bật máy lên tự đánh hoặc cho máy đánh nhau, nhìn cũng vui phết. 🙂

Tối qua tình cờ phát hiện ra trang Mega TV của Megavnn, trang này hay hơn Megafun nhiều. Sáng nay đứa em đang học bài bên cạnh, mình mở phim ra xem :)). Thế là không học nửa, cả 2 đứa xem phim. Phim “Yêu nhầm hotgirl”, công nhận diễn viên nữ xinh thật =P~. Đầu óc lại bắt đầu tưởng tượng ra linh tinh, nhưng ko dám nói trên đây đâu. Tai vách mạch rừng mà :)).

Stop ở đây nhá, càng viết càng thấy linh tinh lan man. Tự dưng muốn đi xem phim ;).

 

This content is password protected. To view it please enter your password below: